Trên núi tuyết Ngọc Long có độ cao hơn 4.000 m, tuyết đã phủ trắng xuống sâu dưới hơn mùa hè. Tuy vậy, ở dưới chân núi, dọc các triền đồi, mùa thu vẫn còn hiện hữu ở đây với những cây lá đỏ, hoa cúc vàng len lỏi trên những mái nhà cổ kính…
Giống như rất nhiều thành phố cổ kính khác trên thế giới, Lệ Giang cũng có hai khu vực là phố cổ và phố hiện đại. Người địa phương gọi phố cổ của họ là cổ trấn. Đó là hàng nghìn ngôi nhà với mái ngói đen rêu phong hàng trăm năm tuổi, những con đường lát đá xanh gập gềnh, các dòng kênh nước trong vắt uốn lượn xung quanh và hàng nghìn chiếc đèn lồng đỏ khoe sắc trước cửa nhà.
Cổ trấn đẹp là vậy, nên Lệ Giang đã được UNESCO công nhận là Di sản văn hóa thế giới vào năm 1977, nhưng tuyệt nhiên, người dân và chính quyền ở đây không hề bán vé hay thu phí khách tham quan. Một cách khai thác và vận hành điểm đến có thể được coi là hiếm trên thế giới.
Du khách được tự do tham quan, ngắm nghía các tuyến phố, cho đàn cá vàng hàng nghìn con dưới dòng kênh Lệ Thủy chạy xung quanh khu phố ăn. Và đặc biệt, quý khách sẽ luôn luôn nhận được sự chào đón và hướng dẫn nhiệt tình của các cư dân ở đây.
Sưu tầm.
Clip Travel World